Họa

Ngày lại ngày qua nhuốm những sầu
Trời buồn lệ nhỏ gợi mưa ngâu
Nghẹn ngào những phím âm thầm xót
Tức tưởi từng dây lặng lẽ đau
Mộng ước người vay giờ vỡ sắc
Hẹn thề tôi trả phút tan màu
Trang thơ đã nát hồn phai nhạt
Ly biệt mình ta với biển sâu

Phong Linh

Lạc Nhạn - Vương Chiêu Quân

Thanh thoát truyền thần họa sắc hương
“Thương phu trích lệ” tạo thiên trường
Lãnh cung rung rủi lòng ai oán
Bể khổ chông chênh dạ chán chường
Hán Đế dứt tình thân nạp cống
Hung Nô đoạn kiếp phận còn vương?
Nợ duyên sao để hồn phai bạc
Thanh thoát truyền thần họa sắc hương

Phong Linh

Trầm Ngư - Tây Thi

Phận người mất nước lắm sầu bi
Lệ dục năm canh lỡ mấy thì
Phạm Lãi trung tâm tan nghĩa bạc
Phù Sai phách mộng vỡ tình si
Liễu hờ hững múa chờ ai đến
Đào thẫn thờ say giục kẻ đi
Một đóa thiên hoa rơi khổ hải
Ngàn năm ngẫm lại có còn gì

Phong Linh

Nghiệp Báo

Nuốt đắng vào tim đứt ruột phèo
Thân tràn huyết lệ cốt xương đeo
Tham tiền hám lợi người bề thế
Nước mất nhà tan kẻ quắt queo
Sóng cả từng cơn tình nghĩa đắm
Thang dài những nấc lợi danh leo
Buông tay nhắm mắt còn hư ảo
Nhân quả một đời nghiệp báo theo

Phong Linh

Cõi Âm

Lặng lẽ phai hồn bỏ chốn đây
Thân mòn tâm mỏi xác hao gầy
Vong đài canh cạn lầm phương bắc
Bỉ ngạn hoa tàn lỡ chốn tây
Khô cốt những tầng thâm bạch thổ
Bao dòng huyết lệ thẳm hồng mây
Nghĩa giờ chia cách tình nay đoạn
Cái nghiệp còn xây mãi chẳng đầy

Phong Linh

Không Đề

Tôi chờ ám ảnh dệt vòng vây
Úp mặt vào đêm, rũ bỏ ngày
Cửa trước trăm sầu lơ lững đọng
Song ngoài vạn xót thẫn thờ bay
Vui cười sẽ tận, bia đều đắng
Hạnh phúc luôn tàn, tửu cũng cay
Hận đã buông rồi yêu đã thả
Tôi chờ ám ảnh dệt vòng vây

Phong Linh

Tan Vỡ

Lạc bước ngày qua nhuộm những sầu
Bên trời nhuốm lệ phủ tầng ngâu
Giữa ngày xuân vỡ này tim nát
Trong cảnh đông tàn đấy dạ đau
Giá buốt tim hồng nay đổi sắc
Xót xa hồn trắng đã thay màu
Ta về nhặt lại ngày xưa ấy
Điểm khúc thơ lòng rét lạnh sâu

Phong Linh

Ngày Đầu

Ngày đầu đặt bút họa vần thơ
Ảo tưởng chia ly tự giả vờ
Ngắm gió trông hoa hồn lãng đãng
Quan vân vọng nguyệt dạ vu vơ
Thu sang lệ đắm chìm sương khói
Đông đến buồn rơi phủ tuyết tơ
Nay sớm hoang mang tình rạn vỡ
Thẫn thờ tim khóc chẳng thành thơ

Phong Linh

Ban Sơ

Tình đầu đẹp lắm buổi ngày thơ
Chẳng dối gian nhau chẳng giả vờ
Đâu giữ tiền tài chen mắt ngọc
Nào mang danh lợi nhuộm lòng tơ
Hồn nhiên sớm hẹn chiều mong nhớ
Ngơ ngẩn đêm mơ tối đợi chờ
Giữ mãi dù ngày mai trắc trở
Nụ cười say đắm thuở ban sơ

Phong Linh

Thời Gian

Hoàng hôn nắng nhẹ nhạt nhòa rơi
Gió rũ hoa hương lã lướt mời
Khói tím sương phi say cánh nhạn
Mây hồng vân chuyển túy nhân môi
Điệp vờn thu thảo không minh nhạc
Diệp điểm đông phong huyễn hoặc lời
Thiêu tẫn tịch dương ngân nguyệt khởi
Luân hồi thiên địa vĩnh không thôi

Phong Linh

Phong Linh

Bút lực: 9.6

Trang 1/12